Hôm nay, tôi cùng Bà đón Đoàn làm việc của Tòa án để thẩm định, định giá chính mảnh đất của Bà.
Đó là nơi mà Bà đã cùng chồng mình chung sống, cũng là nơi mà Bà tiễn chồng ra trận rồi lại khóc cạn nước mắt khi nhận Giấy báo tử liệt sỹ của chồng mình. Kể từ đó, một thân Bà nuôi con khôn lớn, gả chồng rồi rước con rể về sống cùng trên chính mảnh đất ấy. Có lẽ lúc đó, Bà nghĩ rằng mình đã có thêm một người con, bữa ăn có thêm đôi đũa cho gia đình thêm sum vầy.
Nhưng rồi có ai ngờ, mảnh đất mà Bà đã sống gần như cả cuộc đời ở đó, tự lúc nào, sổ đỏ lại mang tên người “rể quý”. Ban thờ của Liệt sỹ cũng hiu quạnh kể từ ngày con rể có điều kiện cất mới ngôi nhà hai tầng khang trang ngay bên cạnh, quay lưng lại mái ngói lụp xụp có niên đại hơn 60 năm của Bà.
Ngồi chờ Cán bộ Tòa án công bố các văn bản mà tay Bà đã nắm lấy tay tôi tự bao giờ!
Tôi hứa giúp Bà đòi lại công bằng, giúp Bà đưa mọi việc về đúng tôn ti trật tự mà nhẽ ra nó phải có.
Có lẽ không nhiều người biết nhưng hôm nay thực sự là một ngày quan trọng… với tôi và với nhiều đồng nghiệp – Ngày Luật sư Việt Nam.
Vì lịch trình công tác nên năm nay tôi không có mặt ở Hà Nội, không có hoa tươi hay những buổi liên hoan, chúc tụng nồng nhiệt như mọi năm.
Nhưng có lẽ… ngày hôm nay đây, tôi chỉ cần cái nắm tay này của Bà.
Điều tưởng chừng như nhỏ bé nhưng lại chính là món quà lớn nhất đối với tôi trong ngày Lễ này – đó chính là niềm tin mà Bà đã và đang đại diện cho tất cả các thân chủ trao cho tôi. Để tôi thấy ý nghĩa lớn lao của nghề nghiệp mình đã chọn, tiếp cho tôi vô vàn năng lượng trong những hành trình dài phía trước.
Hy vọng rằng, tay trái của cháu – tay phải của Bà, dù không phải cùng một đôi tay nhưng chúng ta sẽ cùng nhau vỗ thành một nhịp, thành tiếng nói Công lý dành cho Bà.
Chúc Bà luôn mạnh khỏe để chờ đón nhiều ngày vui phía trước!
Chúc các Luật sư đồng nghiệp luôn vững tâm, cống hiến!
Thanh Hóa, 10.10.2023
Để lại bình luận